edit: rượu
________
Chung Kỳ Vân cất giọng hát, dù không đến nỗi lạc điệu hoàn toàn, nhưng quả thực không thể gọi là hay. Song, hắn vốn dĩ chẳng phải người câu nệ, sai nhịp phô trương thì sao, tiệc mà, phải chơi cho tới bến mới gọi là tiệc chứ.
Ca khúc hiện đại khác hẳn với sự uyển chuyển thướt tha của nhạc cổ, nhịp điệu mạnh mẽ trước nay chưa từng có, đối với bất kỳ ai trên thuyền đều quá mới lạ. Hơn nữa, mấy ca khúc này vốn dĩ có sức mạnh "tẩy não" phi thường, người trên thuyền lần đầu tiên nghe, chấn động trong lòng khó mà diễn tả.
Ngay cả Tạ Vấn Uyên vốn đang cầm chén rượu định nhấp một ngụm, cũng phải giật mình sững lại một thoáng ngơ ngác, trong mắt toàn là kinh ngạc nhìn Chung Kỳ Vân.
Hiếm khi thấy vẻ mặt này của y, Chung Kỳ Vân không khỏi bật cười thành tiếng, trong lòng nở hoa một đóa lại một đóa. Chỉ cần thấy trên mặt Tạ Vấn Uyên có thêm chút biểu cảm, tiết mục hôm nay của hắn đã đáng giá ngàn vàng. Nghĩ vậy, hắn càng thêm hăng hái, một khúc còn chưa dứt, Lưu Vọng Tài và mấy người vốn thích xem náo nhiệt thấy vũ điệu của Chung Kỳ Vân thật thú vị, liền tranh nhau chạy đến vòng trong, cùng Chung Kỳ Vân nhún nhảy. Vũ đạo vốn mị hoặc nóng bỏng bị mấy gã nam nhân vạm vỡ xông vào làm cho bớt đi vẻ quyến rũ, nhưng lại thêm phần hài hước.
Yến tiệc càng lúc càng náo nhiệt, người học nhảy theo đám bọn họ càng nhiều, vừa buồn cười vừa đáng yêu, trên sàn thuyền tức thì vang lên những tràng cười sảng khoái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play