Buổi sáng sớm, phần lớn người chơi còn chưa ra ngoài, nhưng số người online lại rất đông. Lục Yên không mất bao lâu đã đổi được món mình cần.
Xe trượt tuyết không phải hàng quý hiếm, gần đây nhiều người mở rương trúng được, nhưng thuốc trị thương đặc hiệu thì lại bị dân buôn đẩy giá lên trời.
Lục Yên đăng một bộ ban công trung cấp còn dư (phiên bản cải tiến từ khu dân cư cũ trên đảo nhỏ), kèm theo ná *1, rìu *1, tủ đầu giường *1, bột mì 3 cân *1, khối đồng *20, cuối cùng cũng đổi được 2 phần thuốc trị thương đặc hiệu.
Một phần cô giữ dự trữ, một phần dùng luôn cho Tiểu Nhị.
Thuốc đặc hiệu dạng bột, cách dùng cực kỳ đơn giản: rắc trực tiếp lên vết thương ngoài da. Giá cao là có lý do—sau khi Lục Yên rắc thuốc lên chân Tiểu Nhị, chưa tới 3-4 giây sau, vết thương đã lành hoàn toàn, ngay cả lớp lông tơ cũng mọc lại!
Tiểu Nhị nhìn chân mình lành lặn mà không thể tin nổi, cái đầu nhỏ xoay trái xoay phải, thử nhảy thử chạy suốt nửa ngày mới dám chắc: mình khỏi thật rồi!
Nó đứng yên tại chỗ nhìn Lục Yên chằm chằm. Cô xoa đầu nó, nói nghiêm túc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT