Vì đụng phải đám sâu kia, Lục Yên bị kéo trở về bè gỗ trước tiên.
Trên mặt nước, không khí dễ chịu hơn hẳn. Cô tháo bình dưỡng khí ra, há to miệng hít thở luồng không khí trong lành, phải mất một lúc lâu mới đuổi sạch được mùi hôi còn vương lại trong xoang mũi.
Vì đã tháo bình dưỡng khí, bộ đồ lặn trên người cô cũng được cởi ra một nửa. Lục Yên dứt khoát nằm ườn trên bè lười biếng thêm một lúc, nhân tiện kiểm tra tình hình thăng cấp của Tuyết Lang và Tiểu Nhị.
Chỗ cô lên là phía trước căn phòng. Cô mở cửa bước vào, phòng khách yên ắng lạ thường. Lục Yên vừa đi vừa gọi tên Tuyết Lang và Tiểu Nhị.
Nhưng rất kỳ lạ — mọi khi, chỉ cần nghe thấy tiếng động là hai con vật kia sẽ chạy đến ngay, đến cả Tiểu Nhất cũng sẽ lao ra. Vậy mà hôm nay cô gọi một hồi lâu vẫn không thấy bóng dáng đâu, im phăng phắc.
Lục Yên hơi lo, sợ rằng hai bé thú cưng đã dùng quá liều dinh dưỡng dịch, gây tổn hại gì đó cho cơ thể. Cô lập tức ném áo lặn sang một bên, không màng việc mình dẫm ướt cả phòng, vội vàng chạy quanh tìm ba con vật.
Tìm khắp các phòng rồi ra đến ngoài bè, cuối cùng cô cũng thấy ba con vật kia đang tụ lại bên mép bè gỗ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play