“Vất vả cho Tuyết Lang rồi, chờ về tôi sẽ nướng cho ngươi ít thịt ngon, ninh thật kỹ, mềm nhừ ra, để ngươi đỡ khổ khi mất răng mà vẫn phải ăn đồ cứng.” Vừa nói, Lục Yên vừa xoa nhẹ lên lớp lông mượt mà của Tuyết Lang.
Lông trắng quanh miệng Tuyết Lang đã khôi phục lại màu tuyết sạch sẽ. Nghe thấy lời hứa hẹn của Lục Yên, nó cũng cảm thấy vừa lòng rõ rệt.
Từ khi trở thành thú cưng của Lục Yên vài ngày trước, cô vẫn thường xuyên chuẩn bị thịt chín cho nó ăn. Mùi thơm mê người, vị cũng hoàn toàn khác thịt sống — khiến nó rất thích.
Tiếc rằng sau này do lượng thịt trong tay Lục Yên không còn nhiều, mà khả năng ăn uống của Tuyết Lang thì lại rất “khủng”, nên nếu muốn nướng đủ thịt cho nó ăn no, bao gồm cả thời gian nướng, thì ít nhất phải tốn đến ba tiếng đồng hồ.
Thế nên, ngoại trừ những ngày thời tiết cực kỳ khắc nghiệt, Tuyết Lang vẫn chọn cách tự đi săn ngoài tự nhiên, ăn thịt sống như trước.
Nghĩ lại, mất một chiếc răng mà được ăn vài ngày toàn thịt mềm, có vẻ cũng không quá tệ.
Hơn nữa Tuyết Lang cũng có kinh nghiệm — trong những lần đi săn hay giao đấu với quái vật ngoài hoang dã, răng của nó cũng không ít lần bị tổn thương. Chỉ cần qua hai ba ngày là có thể mọc lại, nếu trong lúc đó được uống thêm dinh dưỡng dịch thì còn có thể mọc ra chiếc răng mới tốt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play