Sáng sớm hôm sau, Thương Thương bị Thẩm Phàm Tinh – kẻ luôn mê ngủ – kéo dậy khỏi giường.
Thẩm Phàm Tinh thậm chí đã thay đồ xong từ sớm:
“Dậy nhanh lên, chẳng phải đã nói đi Di Hòa Viên ngắm tuyết sao? Không đi ngay tuyết sẽ tan mất đấy. Em đã nói với mẹ rồi, hôm nay chị không cần đến phòng thí nghiệm.”
Thương Thương lập tức tỉnh cả ngủ, rút điện thoại ra xem giờ, giật mình:
“Thẩm Phàm Tinh, mới bảy giờ thôi đấy! Ai lại đi ngắm tuyết sớm như vậy chứ?”
Thẩm Phàm Tinh kéo cô dậy:
“Mau dậy mau dậy, muộn là tuyết tan thật đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play