Bùi Nghiễn Lễ đẩy Nghiêm Siêu vào phòng bệnh.
Mặt Đỗ Manh Manh đỏ bừng, đặt hộp cơm xuống và đứng dậy: “Nghiêm Siêu, xin lỗi, hôm nay tôi không nên mắng anh, lúc đó tôi thật sự không tỉnh táo, đã hiểu lầm lòng tốt của anh.”
Nghiêm Siêu cười khẩy: “Được rồi, tôi cũng không tính toán với một cô gái như cô, tôi biết tâm trạng cô không tốt, mắng thì mắng thôi, dù sao cô không vui, muốn đánh tôi thì tôi cũng phải chịu, ai bảo tôi là anh trai của cô cơ chứ.”
Đỗ Manh Manh bỗng nhớ đến đêm hôm đó uống say, chuyện kết nghĩa huynh đệ, không khỏi bật cười: “Được rồi, anh trai, anh rộng lượng, lần sau tôi mời anh ăn cơm.”
Nghiêm Siêu cười đáp: “Mời gì mà mời, bây giờ cũng được, tôi vừa gọi điện, bảo người mang cơm đến, chúng ta ăn ngay ở phòng bệnh luôn.”
Thương Thương vừa khóc vừa cười: “Các cậu coi phòng bệnh là nhà hàng à? Cẩn thận lát nữa y tá đến đuổi các cậu.”
Nghiêm Siêu cười: “Không sao đâu, chúng tôi đến thăm bệnh nhân, tiện thể ăn một bữa luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT