Nhắc đến việc chăm sóc hai đứa trẻ, Dương Phượng Mai có chút áy náy: “Thật ra không có gì đáng nói, khi đó Đội trưởng Chu rất quan tâm đến thôn chúng tôi.”
“Khi đơn vị của họ đóng gần thôn, chúng tôi cũng được hưởng lợi không ít.”
Phương Hoa xua tay: “Đó là điều nên làm mà, bộ đội là con em của nhân dân, là để phục vụ nhân dân.”
Sự nhiệt tình của Phương Hoa khiến Dương Phượng Mai bớt căng thẳng, vừa ăn vừa trò chuyện, đã ăn được khá nhiều lúc nào không hay.
Lương Đại Tráng cũng thấy ngạc nhiên: “Mẹ cháu đã lâu rồi không ăn được nhiều như vậy.”
Khương Tri Tri cười: “Tâm trạng tốt cũng là một phương thuốc trị bệnh đấy. Nhưng như hôm nay ăn thế này thì dì không thể duy trì được đâu, nhiều dầu mỡ quá. Nghỉ ngơi một chút rồi cháu sẽ châm cứu cho dì.”
Dương Phượng Mai cảm động: “Tri Tri, thật là phiền cháu quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT