Khương Tri Tri cảm thấy mình quá hiền lành, chưa bao giờ chủ động ra tay đối phó với Tôn Hiểu Nguyệt. Cô chỉ nghĩ rằng chỉ cần mình giỏi hơn, xuất sắc hơn, đủ để khiến đối phương ghen tị.
Nhưng Tôn Hiểu Nguyệt cứ như âm hồn bất tán, lúc nào cũng xuất hiện xung quanh.
Vẫn là nên dạy dỗ cô ta một trận, khiến cô ta không dám bén mảng đến Bắc Kinh nữa.
Nghĩ đến đây, cô lại nhớ đến chuyện của Bành Quốc Khánh: “Gần đây, Bành Quốc Khánh cũng im lặng quá mức, nhưng hình như có xích mích với Tô Lập Đình. Em thấy hai người họ cãi nhau.”
Chu Tây Dã không nhịn được, vươn tay nắm lấy cổ tay của Khương Tri Tri, kéo cô vào lòng, cúi người hôn xuống.
Một tuần hơn không gặp, anh rất nhớ cô và các con, vậy mà vừa gặp mặt đã toàn nói về mấy người không liên quan, thật lãng phí thời gian của họ.
Khương Tri Tri hơi sững sờ, nhưng nhanh chóng mỉm cười, vòng tay ôm lấy cổ Chu Tây Dã, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play