Lý Tư Mân suýt nữa thì ngã khỏi ghế, nhìn Thương Thời Anh, Thẩm Lạc Gia và hai đứa trẻ vẫn đang vui vẻ ấn phím đàn piano.
Anh vội vàng ngăn Phương Hoa lại: “Dì, dì đừng nói bậy, Lạc Gia vẫn còn là một đứa trẻ.”
Phương Hoa cười: “Trẻ con gì nữa? Nó bằng tuổi Tri Tri, chỉ nhỏ hơn cháu có ba tuổi thôi.”
Tất nhiên, bà chỉ nói đùa, rồi đi qua ôm Tiểu Chu Kỷ: “Hai bảo bối nhỏ của bà, chơi mãi không chịu về nhà à? Mẹ sắp về rồi, các con còn không mau về sao?”
Thương Thương đang chơi rất vui, cái đầu nhỏ lắc như trống bỏi: “Không về, không về.”
Thương Thời Anh cười: “Hai đứa này vì có Lạc Gia ở đây nên chơi quên cả ngủ, nhìn giờ giấc thế này, thôi cứ để chúng thức, tối ngủ sớm cũng được.”
Phương Hoa nhìn Thẩm Lạc Gia một cái: “Đúng là một cô bé khiến người ta yêu thích.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play