Thẩm Lạc Gia không ngờ trên đời lại có món mì tương đen ngon đến vậy. Khi còn ở quê, cô sống cùng bà nội. Hằng ngày, cô phải đi làm để kiếm công điểm, có công điểm mới có lương thực.
Công điểm của hai bà cháu vốn chẳng đủ để no bụng, nhưng bà nội rất thương cô, luôn nhín nhịn dành dụm chút bột mì, đến những dịp lễ Tết mới làm mì hoặc sủi cảo cho cô ăn.
Mì bà làm chỉ là mì nước trắng, thêm chút rau xanh và muối, nhưng cô vẫn thấy rất ngon. Bà nội lúc nào cũng nhịn ăn, chỉ ngồi bên cạnh nhìn cô ăn, cười hiền hậu:
“Lạc Lạc của bà ăn nhiều vào, ăn nhiều mới có sức, sau này sẽ không ai bắt nạt con được nữa.”
Sau khi đến nhà họ Thẩm, Lưu Lỵ toàn cho cô ăn cơm thừa, có khi còn cố tình không để phần cho cô.
Vừa ăn, mắt Thẩm Lạc Gia vừa đỏ hoe. Cô muốn gói mì lại, mang về cho bà nội ăn.
Lý Tư Mân ngẩng đầu, thấy mắt cô đỏ ửng, thoáng sững sờ:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play