Phương Hoa nhìn Chu Tây Dã ôm Thương Thương, thế nào cũng cảm thấy có chút không thật, lau nước mắt rồi quay đầu hỏi Chu Thừa Ngọc:
“Thừa Ngọc, chị không phải đang mơ đấy chứ?”
Chu Thừa Ngọc cũng cười mà rưng rưng nước mắt:
“Không đâu, chị dâu, Tây Dã thực sự đã trở về rồi.”
Tiểu Chu Kỷ xác nhận đây là bố mình, liền nhào tới, vui vẻ bám lấy đầu gối Chu Tây Dã, liên tục gọi “bố”. Quá nhiều điều muốn nói, nhưng cậu bé lại chẳng biết diễn đạt thế nào.
Không biết phải bày tỏ sự kích động trong lòng ra sao, cậu bé đơn giản cứ thế mà gọi “bố” mãi.
Thương Thương thì giọng non nớt hỏi liên tục:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play