“Tri Tri, Tri Tri …”
Khương Tri Tri nghe thấy ai đó cứ gọi mãi, cô cố gắng mở mắt ra liền chạm phải ánh mắt lo lắng của Thương Thời Anh.
Vì quá sốt ruột, đôi mắt Thương Thời Anh đỏ hoe, nhìn thấy Khương Tri Tri tỉnh lại, bà mới thở phào nhẹ nhõm: “Con bé này, có chỗ nào không khỏe à? Làm bác sợ muốn chết!”
Bà đến bệnh viện thì thấy Khương Tri Tri ngất xỉu, sợ đến mức hồn vía bay mất.
Không đợi Khương Tri Tri mở miệng, Thương Thời Anh đã nói liên tục: “Thật sự dọa c.h.ế.t bác rồi! Bác vừa đến thì cháu liền ngất xỉu, bác sĩ nói cháu là do nghỉ ngơi không đủ. Dạo này có chuyện gì thế? Sao lại mệt đến vậy? Có phải trực ca đêm nhiều quá không? Có cần bác nói với bệnh viện một tiếng để sau này không bắt cháu trực nữa không?”
Khương Tri Tri vẫn còn hơi đau đầu, nghe Thương Thời Anh lải nhải thì vội ngồi dậy, xoa nhẹ hai bên thái dương: “Bác à, cháu không mệt, không biết sao lại ngất nữa. Có lẽ do tối qua ngủ không ngon.”
Thương Thời Anh đỡ cô ngồi ngay ngắn, rồi đặt thêm một cái gối dựa sau lưng cô: “Bác sĩ bảo là cháu bị kiệt sức, lại không nghỉ ngơi tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT