Thương Thời Anh vừa nói vừa bước vào, cười ha ha chào hỏi Phương Hoa: “Cuối cùng em cũng về rồi, không biết hai đứa nhỏ còn nhớ em không?”
Phương Hoa vội vàng mời Thương Thời Anh ngồi xuống: “Tôi còn tưởng năm nay cô không về nữa chứ, lần này đi lâu thật đấy.”
Thương Thời Anh chẳng buồn trả lời câu hỏi của Phương Hoa, liền chạy đến nắm tay Tiểu Chu Kỷ một chút, rồi lại nắm tay Thương Thương: “Ôi chao, sao đột nhiên lớn thế này rồi? Yên tâm đi, tay bà vừa rửa sạch ở nhà rồi, rất sạch sẽ đấy.”
Tiểu Chu Kỷ chỉ cười tít mắt, rồi khúc khích rụt tay lại.
Thương Thương thì hiếu động hơn hẳn, vừa bị Thương Thời Anh nắm tay đã vui vẻ cười khanh khách, còn đưa cả tay kia ra đòi bế.
Thương Thời Anh phấn khích: “Nào nào, để bà bế bảo bối Thương Thương nào. Bà cứ nghĩ hai đứa nhất định không cho bà bế chứ, không ngờ Thương Thương còn đòi bế nữa cơ đấy.”
Phương Hoa và Khương Tri Tri cũng khá bất ngờ, vì dạo gần đây hai đứa nhỏ không thích để người lạ bế, ngay cả những ai từng bế trước đây nhưng ít gặp lại cũng không được ôm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT