Đám cưới của Tống Mạn được tổ chức ngay tại nhà ăn của đại viện, hầu như mọi người trong viện đều đến dự, ngay cả cha Tống – người rất ít khi về nhà – cũng vội vã trở về.
Tống Đông và Hứa Minh Nguyệt dẫn theo hai đứa con đến tham dự đám cưới, Khương Tri Tri tự nhiên ngồi cùng bàn với Hứa Minh Nguyệt.
Hứa Minh Nguyệt cũng không quá nhiệt tình trò chuyện với họ hàng nhà họ Tống, dù sao thì lúc cô ấy và Tống Đông kết hôn, những người thân thích này cũng chẳng giúp đỡ được gì.
Cô ấy dứt khoát từ chối ngồi chung bàn với họ, mang theo con ngồi cạnh Khương Tri Tri, cả hai ngồi sát lại, nhỏ giọng trò chuyện.
Hứa Minh Nguyệt khe khẽ khen ngợi: “Tri Tri, em hồi phục nhanh thật đấy, lúc chị đến thăm em trong tháng ở cữ, trông em vẫn còn hơi yếu.”
Khương Tri Tri cười híp mắt: “Tháng ở cữ toàn nằm trên giường, ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, cảm giác cả người như sắp rỉ sét luôn ấy. Sau mấy ngày có thể xuống giường vận động, em mới thấy đỡ hơn nhiều.”
Hứa Minh Nguyệt bật cười: “Đó là nhờ mẹ chồng em chăm sóc chu đáo đấy. Hơn nữa, tháng ở cữ ít đi lại là đúng rồi, em học y chắc chắn hiểu điều đó. Hồi đó chị còn chẳng có ai giúp đỡ, còn phải tự mình dậy nấu cơm trong tháng ở cữ. Tống Đông dù có chăm chị, nhưng anh ấy vẫn phải đi làm nữa mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT