Tùng Mỹ Lan lắc đầu liên tục: “Hôm nay nói đến đây thôi, chị cảm thấy cần phải để ý một chút. Nếu nó biết mình không phải con ruột, liệu có suy nghĩ nhiều không? Rồi nếu có người xúi giục thêm, nó lại càng cảm thấy bị ấm ức ở nhà em.”
Phương Hoa sững sờ: “Không thể nào đâu, bọn em đối xử với Tiểu Xuyên… bao nhiêu năm nay, cả đại viện còn không biết chuyện này mà.”
Khương Tri Tri hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, nghĩ lại cũng thấy có khả năng.
Bữa cơm kéo dài khá lâu, Khương Tri Tri còn muốn ở lại, nhưng không có thời gian. Cô chào Phương Hoa và Tùng Mỹ Lan rồi vội vã chạy đến trường.
Sau khi Khương Tri Tri rời đi, Tùng Mỹ Lan lại nói: “Vợ của Tây Dã đúng là không tệ. Tây Dã, hai đứa cũng nhanh chóng sinh con đi. Trước đây mẹ cháu dặn bác đừng nhắc đến chuyện con cái trước mặt hai đứa, sợ làm hai đứa khó chịu.”
“Giờ chỉ có cháu ở đây, nên bác nói thẳng. Qua năm cháu đã hai mươi chín rồi, nên có con đi thôi. Tiểu Nam còn nhỏ hơn cháu một tuổi, vậy mà con của nó cũng lớn thế rồi.”
“Có con, gia đình mới thật sự trọn vẹn. Hơn nữa, nhân lúc Tri Tri còn trẻ, sinh thêm vài đứa nữa cho vui cửa vui nhà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play