Lý Tư Mân nghe xong lời của Khương Tri Tri, khuôn mặt thoáng ửng đỏ, cúi đầu im lặng một lúc rồi nói: “Không đâu.”
Khương Tri Tri thở dài: “Anh không tỏ tình, nhưng anh ngồi đây làm gì chứ? Dì Tống có thể sẽ nghĩ nhiều đấy. Dù anh có kéo Viên Triêu theo, nhưng bình thường hai người đâu có giao thiệp gì với chị Mạn. Sự quan tâm này có hơi quá lộ liễu rồi.”
Lý Tư Mân có chút bối rối: “Anh chỉ muốn nhìn cô ấy ổn, không muốn gây thêm bất kỳ phiền phức nào cho cô ấy. Hơn nữa, cơ thể anh… không biết còn sống được bao lâu, anh cũng không muốn trở thành gánh nặng của cô ấy.”
Khương Tri Tri gật đầu: “Bây giờ đúng là anh chưa thích hợp để tỏ tình với chị Mạn, nhưng không phải vì sức khỏe anh kém, mà là vì tình trạng hiện tại của chị ấy, e là chị ấy có phản ứng nhạy cảm với chuyện tình cảm.”
“Thế nên, em nghĩ anh và Viên Triêu nên về trước, ở nhà chờ tin tức.”
Lý Tư Mân biết Khương Tri Tri nói đúng, chỉ là cảm xúc không thể kiềm chế được, cứ vô thức mà đến đây.
Khương Tri Tri vỗ vai anh: “Anh cứ dưỡng bệnh cho tốt, đừng nói mấy lời bi quan đó. Chờ chị Mạn khỏe lại, anh phải tìm cách tiếp xúc nhiều hơn, hai người chỉ có thể hiểu nhau khi ở bên nhau nhiều hơn thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play