Tống Mạn sững người một chút, lắc đầu: “Làm sao có thể chứ? Chị vừa không xinh đẹp, tính cách lại trầm lặng, ai mà thích kiểu người như chị?”
Khương Tri Tri không đồng tình: “Sao lại không đẹp được? Chị không biết lúc nãy khi em từ nhà đi ra, nhìn thấy chị bước tới, trong đầu em đã nghĩ, sao chị Mạn có thể xinh đẹp đến vậy chứ? Một vẻ đẹp dịu dàng và trí thức.”
Tống Mạn mỉm cười, không cảm thấy những lời Khương Tri Tri nói là thật lòng, chỉ nghĩ cô ấy đang dỗ dành mình mà thôi.
Khương Tri Tri lại tò mò hỏi: “Chị Mạn, chị có thể chấp nhận đối tượng nhỏ hơn mình năm, sáu tuổi không?”
Tống Mạn sững lại, lập tức lắc đầu: “Chắc chắn là không được rồi, nhỏ hơn nhiều như vậy, sẽ bị người ta cười c.h.ế.t mất. Hơn nữa, bản thân chị cũng không chấp nhận được, trong mắt chị, nhỏ hơn năm, sáu tuổi vẫn chỉ là trẻ con thôi.”
Khương Tri Tri cau mày: “Nhưng mà, Chu Tây Dã còn lớn hơn em chín tuổi đấy, cũng có ai cười đâu?”
Tống Mạn cười: “Chuyện đó khác mà, đàn ông lớn tuổi hơn phụ nữ bao nhiêu thì mọi người đều chấp nhận được. Nhưng nếu là phụ nữ lớn hơn đàn ông, chẳng ai chấp nhận cả. Thậm chí có người còn nghĩ rằng, đàn ông cưới được vợ càng trẻ thì càng có bản lĩnh. Trong đại viện mình chẳng phải có chú hơn năm mươi tuổi, ly hôn rồi cưới cô vợ mới hơn hai mươi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT