Tống Mạn khẽ cười: “Không sao đâu, phóng viên viết bài này dùng bút danh, mà bài báo còn phải qua nhiều người duyệt, đâu phải mình chị quyết định được. Dạo này thiếu tin tức giật gân, nên lãnh đạo cũng đồng ý cho đăng.”
Báo ngày thì không thể có bài viết như thế này, chỉ có thể đăng trên báo buổi tối.
Khương Tri Tri đưa tay khoác lấy tay của Tống Mạn: “Chị Tống Mạn, cảm ơn chị nhé.”
Phương Hoa nghe thấy tiếng động từ trên lầu đi xuống, thấy hai cô gái khoác tay nhau cười nói vui vẻ, có chút ngạc nhiên. Hai người này từ khi nào mà thân thiết vậy?
Tống Mạn nhìn thấy Phương Hoa thì hơi căng thẳng, vội đứng dậy chào: “Dì ạ, cháu qua đây nói chuyện với Tri Tri một chút.”
Phương Hoa nhanh chóng xua tay: “Hai đứa cứ nói chuyện đi, dì chỉ xuống lấy ly nước thôi.”
Thấy bà đi xuống, Tống Mạn cảm thấy không được tự nhiên, bà vội vàng rót nước rồi lên lầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play