Chu Tây Dã đứng ở cửa, chăn gối trên giường không biết đã bị dọn đi đâu mất, chỉ còn lại một tấm đệm cỏ mỏng.
Nếu không phải trên tủ đầu giường vẫn còn đặt chiếc cốc trà của anh, có lẽ anh đã nghĩ mình vào nhầm phòng.
Đang ngẩn người, Phương Hoa ôm chăn bước vào, nhìn thấy Chu Tây Dã đứng thẫn thờ ở cửa thì cau mày:
“Đứng đực ra đấy làm gì? Sao không vào?”
Chu Tây Dã nhìn bộ chăn ga đỏ rực và vỏ gối trong tay mẹ, lặng lẽ nhường đường:
“Mẹ? Sao mẹ lại ở đây?”
Phương Hoa ôm chăn đi đến giường, vừa trải giường vừa nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play