Chu Bân ra hiệu cho đồng nghiệp nhận tiền. Người kia lấy ra một phong bì, đếm số tiền trước mặt mọi người rồi cẩn thận bỏ ba hào vào phong bì.
Bác gái Tiền trố mắt nhìn, không hiểu mấy người cảnh sát đang làm gì, chỉ biết lí nhí hỏi:
"Cảnh sát, tiền tôi đưa rồi, vậy có phải tôi không cần theo các anh đi nữa không? Tôi thật sự bị oan..."
Chu Bân lắc đầu, nghiêm giọng: "Làm ơn chú ý cách dùng từ của bà. Tiền không phải đưa cho tôi, mà là tạm giữ làm chứng cứ. Tình huống cụ thể, bà cần theo chúng tôi về đồn cảnh sát để lấy lời khai. Người bị hại cũng đang ở đó."
Bác gái Tiền thật sự không nghĩ chỉ bán có phần mì lạnh mà lại phải vào đồn cảnh sát. Đó đâu phải nơi muốn vào là vào.
Lần trước Đông Tử vì chuyện cô gái kia mà phải bồi thường riêng đến cả trăm đồng.
"Nhưng tôi đi được đâu! Tôi còn phải bán mì lạnh!" Bác gái Tiền bám chặt ghi đông xe, sống chết không chịu rời đi.
Chu Bân nhíu mày:
"Đừng cản trở công vụ. Mời bà hợp tác, nếu không tự gánh hậu quả!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT