"Được được được, để tôi nói cô nghe, hôm qua tôi cũng thử làm dầu ớt, nhưng thế nào cũng không ngon bằng của cô. Cả nhà tôi đều mê ăn cay, món dầu ớt đỏ cô làm ngon hết sảy! Tôi còn mấy người bạn nữa, để tôi giới thiệu họ đến ăn cơm nhà cô!"
Đối diện với người nhiệt tình như vậy, Nguyễn Nhuyễn vẫn giữ nụ cười dịu dàng: "Cảm ơn dì đã giúp cháu quảng bá ạ!"
Chu Bân thấy mẹ mình càng nói càng hăng, vội chen vào cắt ngang: "Mẹ, mình đang chắn đường người ta kìa!"
Nói xong, anh ấy áy náy nhìn Nguyễn Nhuyễn rồi kéo mẹ đi.
Ngoài ra còn có những lời như:
"Cô chủ nhỏ, hôm qua tôi mang cơm về, ông nội tôi ban đầu còn bảo cơm ngoài thì có gì ngon. Nhưng vừa mở nắp, ông đã ngửi thấy mùi thơm, liền trách tôi bất hiếu, ngon vậy mà chỉ mua có một phần! Tôi hôm qua còn chưa được ăn miếng nào, nhường hết cho ông!"
"Mẹ tôi nói cô thật có tâm, nghe tôi bảo mì om chỉ có năm hào mà lo không biết cô có lỗ vốn không!"
Mỗi người một kiểu, nói đủ chuyện. Nguyễn Nhuyễn cảm thấy cực kỳ thú vị.
Ban đầu bán đồ ăn sáng chỉ là nhiệm vụ hệ thống giao, đồng thời là kỹ năng giúp cô trụ lại ở thế giới này. Nhưng khi nghe những lời phản hồi đó, cô bỗng cảm thấy mình đang làm một việc rất vĩ đại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT