Giống như những lần trước, mọi người phải ngồi tách ra. Nhưng lần này, trước khi vào chỗ, Quý Viễn còn nhờ nhân viên thay nước trong túi chườm giữ ấm cho bà cụ Tôn.
"Bà ơi, buổi họp lần này chắc sẽ hơi lâu, cháu thay túi chườm nước nóng khác, giữ ấm được lâu hơn ạ."
Bà cụ Tôn thấy cậu tỉ mỉ như thế, ngoài miệng thì bảo không cần phiền phức, nhưng trong lòng lại vui mừng lắm. Đứa nhỏ này thật lòng xem họ là người nhà mà chăm sóc.
"Tiểu Viễn, cháu với Nhuyễn Nhuyễn lên trên đi." Tôn Hồng Mai kéo tay áo cậu: "Ở đây cứ để dì lo."
Quý Viễn đáp một tiếng, ánh mắt dừng lại nơi Nguyễn Nhuyễn đang được mọi người vây quanh. Hình ảnh lần đầu tiên cô khoác áo dạ đen tham dự hội nghị chính quyền như mới hôm qua, giờ đã khác lắm rồi. Hai năm trôi qua, cô cao hơn, cũng chững chạc hơn, đối đáp với mọi người nhẹ nhàng mà vững vàng, nụ cười luôn thường trực, ánh mắt ôn hòa nhưng kiên định.
Nguyễn Nhuyễn lúc này, thật sự rất rực rỡ, rất khiến người ta say mê.
Quý Viễn liếc đồng hồ, rồi bước vào đám đông, vòng tay nhẹ ôm lấy cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play