Quý Viễn nghe xong chỉ gật đầu điềm nhiên.
Thẩm Khang tưởng anh không để tâm, vội vã nói tiếp: "Tôi nói thật đấy, anh nhất định phải nắm chắc, đừng để lỡ mất cô chủ nhỏ."
"Ừ, tôi biết. Nói ra còn phải cảm ơn anh nữa, nhờ bức ảnh của anh đấy. Sau này cưới, anh nhất định phải đến uống rượu mừng."
Nghe vậy, Thẩm Khang vui mừng ra mặt, ngạc nhiên hỏi lại: "Tôi coi là thật đấy nhé! Rượu mừng hai người, tôi nhất định đi! Ủa, anh nói bức ảnh? Là bức tôi đưa anh trước đó à? Cô ấy nhìn thấy rồi à? Thế là bật đèn xanh luôn?"
Quý Viễn vừa gật đầu vừa cười, nụ cười ấy khiến Thẩm Khang không nhịn được thở dài cảm khái: "Cục trưởng Quý, chắc không ít người cũng nhận ra tâm trạng dạo này của anh thay đổi lớn lắm. Trước kia ai cũng ngại lại gần, bây giờ trên người lại có thêm chút hơi thở đời thường... Xem ra anh thực sự đang rất hạnh phúc."
Tiểu Phượng bắt đầu gọi Thẩm Khang vào bàn. Trước khi đi, anh ta lại hít sâu một hơi, ngửi lấy mùi thơm trong không khí: "Thật ghen tị với anh, sau này ngày nào cũng được ăn ngon."
Nói xong, anh ta ra hiệu với Quý Viễn rồi đi vào chỗ ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play