Vừa nói, cô vừa vòng tay ôm lấy vai mẹ: "Con là con gái của mẹ, sau này phải chăm sóc mẹ lúc tuổi già. Ở xa như bà cụ Lương ấy, mẹ buồn, con cũng buồn. Con chỉ muốn yêu một người mà con thích, người đó cũng thích con, tình cảm đôi bên là thật lòng, như vậy mới gọi là tình yêu."
Tôn Hồng Mai im lặng. Nghe Nguyễn Nhuyễn nói vậy, bà mới cảm thấy mình đã đánh giá thấp con gái. Cứ tưởng con vẫn là cô bé cần mình lo từng chút một. Ai ngờ giờ đã nghĩ cả đến chuyện chăm mẹ tuổi già.
Đúng vậy, Quý Viễn vốn là người bà thích. Tướng mạo, tính cách đều tốt, lại ở gần. Sau này có việc gì, gọi một tiếng là có thể chạy qua phụ tay. Còn gì tốt hơn?
Tôn Hồng Mai thở dài, nắm lấy tay Nguyễn Nhuyễn.
"Con đã nói vậy rồi, mẹ còn có thể không đồng ý sao? Nhưng có điều, hai đứa tuyệt đối không được vượt giới hạn. Bây giờ con vẫn là học sinh, có chuyện gì mẹ không nói thẳng, nhưng con phải hiểu ý mẹ."
Ánh mắt bà ra hiệu. Nguyễn Nhuyễn lập tức hiểu mẹ đang nói gì.
Cô bất lực thở dài: "Mẹ nghĩ gì thế! Mẹ yên tâm, con biết chừng mực mà."...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play