Khổng Mộng cũng gật đầu đồng tình. Cô ấy thấy Nguyễn Nhuyễn thật sự là người làm được chuyện lớn. Gặp rắc rối chẳng hề hoảng, bố mẹ cô ấy luôn kỳ vọng cô ấy trở thành mẫu người như vậy.
"Lúc đó cậu không sợ sao?"
"Nói thật thì, lúc anh ta nói có sâu, tớ có run một chút. Khu ẩm thực mới khai trương được nửa tháng, nếu thật sự xảy ra chuyện, sau này buôn bán chắc chắn bị ảnh hưởng. Nhưng may anh ta chỉ là sinh viên, tớ nhìn ra anh ta chột dạ. Ngay lúc đó mình tự nhủ: nhất định không được hoảng. Chính nghĩa luôn tồn tại."
Nguyễn Nhuyễn nói xong cũng tự bật cười.
Tới hội trường lớn, rất nhiều người chào hỏi cô. Ba người nhanh chóng tìm đến lớp mình. Vừa thấy Nguyễn Nhuyễn, giáo viên chủ nhiệm đã vội đi ra đón.
"Nguyễn Nhuyễn, em đến rồi! Bài phát biểu đã thuộc kỹ chưa? Sắp đến lượt em lên sân khấu rồi đấy, tuyệt đối đừng để xảy ra sơ suất. À, chuyện khu ẩm thực, thầy cũng nghe nói rồi. Em xử lý rất tốt, thầy ủng hộ em."
"Tớ cũng vậy, tớ ủng hộ cậu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play