Bốn người cùng xuống lầu, Nguyễn Nhuyễn lúc này mới để ý, không chỉ tầng một, mà cả cổng cũng có rất nhiều người đứng xem. Ai nấy đều bàn tán xôn xao.
Thái Bằng cúi gằm mặt, cố không để ai thấy mình. Lúc nãy không cảm thấy gì, giờ bị người ta nhìn chằm chằm, còn chỉ trỏ: "Chính là cậu ta đấy."
"Thật sự quá tệ!"
"May là cô chủ nhỏ phát hiện ra chân con ruồi. Nếu không, danh tiếng khu ẩm thực chẳng phải bị hủy rồi sao?"
"Đúng vậy. Người ta nói rõ ràng, đao thương còn dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Ai mà nghĩ một sinh viên lại làm ra chuyện như vậy..."
Mặt Thái Bằng nóng bừng như lửa đốt, gần như muốn bốc cháy.
Lần gần nhất bị bao nhiêu người vây xem như thế này, là lúc cậu ta đỗ vào Đại học Liên Thành, hàng xóm láng giềng kéo nhau đến nhà chúc mừng. Nhưng tình cảnh hôm đó hoàn toàn khác. Khi ấy, ai nấy đều tươi cười, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ, lời nói cũng toàn là những câu chúc mừng dễ nghe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play