Nguyễn Nhuyễn đóng sổ lại, nhìn Lương Lương đầy tán thưởng: "Bây giờ anh làm việc ngày càng thuần thục rồi, rất tốt."
"Cũng là nhờ cô chủ nhỏ dạy dỗ tận tình." Tháng đầu tiệm ăn nhanh khai trương, chính Nguyễn Nhuyễn đã dành thời gian và công sức để chỉ dẫn từng chút một, anh ta cũng tự nhủ không được phụ lòng cô, phải cố gắng làm cho tiệm hoạt động thật tốt, để cô yên tâm làm những việc khác.
Hai người còn trao đổi thêm vài chuyện công việc. Lúc này tầng hai bắt đầu đông người, Nguyễn Nhuyễn thu dọn sổ sách lại: "Anh ăn trưa ở đây với tôi, hay quay lại tiệm?"
Lương Lương cũng muốn ở lại ăn, nhưng buổi trưa tiệm rất bận, giờ quay về còn kịp giúp một tay: "Tôi về tiệm ăn, trưa bên đó đông lắm."
Nguyễn Nhuyễn hiểu, cất đồ vào túi vải: "Được, tôi đưa anh ra bến xe."
"Thôi thôi, trời nắng thế này, con gái các cô sợ đen, tôi hiểu mà." Lần này gặp lại cô chủ nhỏ, Lương Lương cũng thấy bất ngờ. Muốn biết sinh viên mới hay cũ ở trường, chỉ cần nhìn màu da là rõ. Tân sinh viên thường đen hơn do vừa qua đợt huấn luyện quân sự.
Thế nhưng làn da của Nguyễn Nhuyễn vẫn trắng mịn. Nhìn thấy những sinh viên đen nhẻm khác, anh ta mới chợt nhớ ra, cô cũng từng tham gia huấn luyện quân sự mà, sao da chẳng đen đi chút nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT