"Cảm giác thôi."
"Cảm giác?" Lâm Sinh Sinh và Khổng Mộng nhìn nhau, vẫn chưa hiểu lắm.
"Bên cạnh bếp gas của ông ta có hai cái xô, một xô nước sạch, một xô nước bẩn, chứng tỏ ông ta biết không được đổ nước rửa nồi ra đường. Hơn nữa, lúc chúng ta đi ngang qua, nền đất khô ráo, chẳng có dấu tích gì là từng đổ nước. Vậy điều gì khiến ông ta vừa hay hất nước đúng lúc chúng ta đi qua?
Cộng thêm mấy câu ông ta nói, tớ nghĩ ông ta cố tình nhắm vào tớ. Nếu người phụ nữ kia thật sự muốn giải quyết thì đã không vừa ra đã kéo ông ta vào nhà. Còn gọi tớ là cô chủ nhỏ nữa, rõ ràng là biết tớ là ai, biết tớ là chủ khu ẩm thực Nguyễn Gia."
Lâm Sinh Sinh không ngờ chuyện lại rắc rối vậy, nghe nói là nhằm vào Nguyễn Nhuyễn, không khỏi lo lắng: "Vậy giờ sao đây, Nguyễn Nhuyễn?"
Nguyễn Nhuyễn khẽ cười khẩy: "Không sao cả, nước đến thì chặn, lính đến thì đánh."
Sau khi Nguyễn Nhuyễn và các bạn rời đi, nụ cười nịnh nọt của bà chủ tiệm cơm rang lập tức biến mất. Bà ta liếc nhìn Lão Tào một cái, tiến đến gần rồi nói: "Sao không chịu nhịn chút được hả?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play