Cô chống tay định ngồi dậy, Tôn Hồng Mai thấy vậy vội đặt bát cháo lên bàn, đỡ cô ngồi dậy.
"Được không đấy? Ngồi cao thế này có ổn không?"
Nguyễn Nhuyễn gật đầu, mắt chăm chú nhìn bát cháo bí đỏ.
"Biết đói là tốt rồi, chứng tỏ không sao cả." Tôn Hồng Mai lẩm bẩm, lòng đau xót, rồi bắt đầu bón cháo cho cô từng thìa một.
Ban đầu Nguyễn Nhuyễn còn thấy ngại, nhưng tay cô vẫn đang truyền nước, nên dứt khoát thoải mái hưởng thụ.
"Mẹ đúng là tuyệt nhất!"
Tôn Hồng Mai liếc cô một cái: "Đừng có mà nói ngon nói ngọt với mẹ. Mẹ cưng chiều con quá nên giờ con mới xem lời mẹ như gió thoảng bên tai!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT