Ông cụ Tôn sau khi nghe tin thì mừng khôn xiết, ông cụ tin rằng "bữa cơm trạng nguyên" của mình đã phát huy tác dụng.
Bà cụ Tôn nghe vậy thì bật cười, trêu ông cụ: "Rõ ràng là công lao của Nhuyễn Nhuyễn tự mình nỗ lực, liên quan gì đến mấy món ông nấu?"
"Ơ, sao lại không liên quan? Một bàn thức ăn của tôi, có cá hóa rồng, có chim sải cánh bay cao, đều là món cát tường cả đấy chứ. Nguyễn Nhuyễn ăn vào, tất nhiên sẽ thi tốt thôi!"
Bà cụ Tôn bật cười bất đắc dĩ: "Phải phải, ông nói đúng lắm. Ông còn không bằng bảo là tổ tiên phù hộ, nghe còn hợp lý hơn!"
Nhà họ có được người đầu tiên đỗ đại học, lại còn là đại học Liên Thành, học ngay trong thành phố chứ không đi xa. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến hai ông bà vui đến phát khóc. Dù trước đó họ đã biết cô sẽ không chọn thành phố khác, nhưng giờ chính thức xác nhận vẫn là một cảm giác hoàn toàn khác.
Ông cụ Tôn vừa ngân nga vừa bưng tách trà ra ngoài: "Tối nay khỏi nấu nướng gì, chúng ta ra Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia ăn!"
Bà cụ Tôn nhìn điệu bộ ông cụ, đoán ngay là định đi khoe khoang. Cũng thôi, đâu phải lần đầu ông cụ khoe đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT