"Đúng là tôi đi quyên góp hôm qua thật! Chiều qua tôi đến nhà bạn học quyên tiền, vì sợ Nhuyễn Nhuyễn phải cầm cả đống tiền lẻ phiền phức, nên tôi đã đổi thành tờ hai đồng. Đây thật sự là số tiền tôi quyên góp được! Tôi chỉ muốn giúp Nhuyễn Nhuyễn thôi, tôi chỉ là một cô gái nhỏ, đâu có suy nghĩ nhiều như mấy người! Tôi mời phóng viên là vì sợ sức mình không đủ, muốn kêu gọi thêm nhiều người cùng giúp đỡ."
"Cô nói hôm qua chiều cô ôm cái hộp này đi quyên góp?"
Khương Diểu Diểu vội gật đầu."Đúng vậy, trời hôm qua rất nắng, tôi ra ngoài hơi muộn nên quyên được ít tiền. Nhuyễn Nhuyễn, cậu sẽ không trách tôi chứ?" Nói rồi, cô ta nhìn Nhuyễn Nhuyễn bằng ánh mắt ngây thơ vô tội.
"Cô gái, cô không thành thật rồi. Mảnh giấy đỏ dán trên hộp là dán hôm nay đúng không? Làm gì có loại keo nào để qua đêm mà vẫn còn loãng, còn dính như vậy? Giấy lại mỏng, ba chữ 'Hộp quyên góp' viết bằng bút lông kia cũng là mới viết sáng nay, chỗ này còn bị nhòe!"
Mọi người nhìn kỹ, đúng thật là keo vẫn còn dính, nét bút vẫn còn ướt, ấn tay vào còn in cả vết mực.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Khương Diểu Diểu, đầy nghi ngờ và khó xử.
Nhuyễn Nhuyễn không ngờ mình chưa mở lời thì sự việc đã rõ ràng. Cô nhìn về phía người đàn ông trong đám đông: đầu đinh gọn gàng, áo ba lỗ đen, khoác ngoài một chiếc sơ mi xanh lá, chân mang giày giải phóng.
"Anh là cảnh sát à?" Nhuyễn Nhuyễn không kìm được hỏi.
Chu Bân gật đầu tự nhiên."Đúng vậy, tôi là Chu Bân, thuộc đồn cảnh sát khu 53 thành phố Liên Thành."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT