"Chú Chu làm rất tốt rồi, giờ cuộc sống của nhiều người đã được cải thiện, là nhờ chính sách từ trên xuống hiệu quả. Chú thật sự là một vị thị trưởng tận tâm vì dân. Còn cháu, chỉ là muốn góp một phần nhỏ bé vào sự phát triển của xã hội mà thôi."
Nguyễn Nhuyễn nhìn thị trưởng Chu, chân thành nói. Mà ông ấy cũng cảm nhận được sự chân tình trong lời cô, có chút xúc động.
Khi Trương Vĩ tiễn Nguyễn Nhuyễn quay về, vừa vào lại văn phòng đã thấy cửa mở, rèm cửa cũng được kéo hết ra, mùi khói thuốc trong phòng đã dịu đi nhiều.
Chu Viêm Khang thấy anh ta quay lại liền nói ngay: "Lúc nãy tôi cũng đang nghĩ đến chuyện làm sao để những nhân viên có năng lực được tái việc. Giờ tôi lại có thêm một ý tưởng, đến các nhà máy đang làm ăn hiệu quả hỏi họ cần loại kỹ thuật viên nào, rồi mình sẽ đào tạo ra đúng người họ cần!"
"Đồng thời cũng phải tiếp tục đẩy mạnh cải cách, doanh nghiệp quốc doanh phải chuyển đổi, mà đã chuyển thì phải nhanh chóng! Nguyễn Nhuyễn tình nguyện dạy mọi người làm đồ ăn vặt, cậu liên lạc thêm với những người thợ có tay nghề khác, xem có ai sẵn sàng tham gia không."
"Chương trình tái việc này không thể làm rộng ngay từ đầu, chỉ cần ba đến năm nghề để mọi người lựa chọn. Còn học phí thì miễn. Về thiết bị, như máy móc ấy, thì đi tìm những phân xưởng không dùng đến nữa, để mọi người vào đó học. Trước mắt tôi mới nghĩ được vậy. Đương nhiên chỉ là ý tưởng sơ khởi, cậu nghĩ cách viết thành bản đề xuất, sáng thứ hai tuần sau ta sẽ bàn cụ thể trong cuộc họp!"
Chu Viêm Khang nói một hơi không nghỉ, nói xong mới thấy Trương Vĩ đang ghi tốc ký lia lịa trong sổ tay, ông ấy liền ngồi phịch xuống ghế, rót một ngụm trà đặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play