"Ngon không? Tôi nói rồi mà, nhất định sẽ không làm mấy người thất vọng, tôi đâu có lừa!" Mẹ Cát cầm dao nĩa lên đầy tao nhã, chậm rãi cắt miếng bít tết rồi đưa vào miệng.
Cách dùng dao nĩa này là do Cát Di Nhiên dạy họ. Để học cho thành thạo, trong nhà bây giờ không còn thấy bóng dáng cái đũa nào, bữa ăn toàn dùng dao nĩa. Hồi đầu thấy phiền phức bao nhiêu, thì giờ đứng trước mặt mấy chị em cùng lứa, bà ta lại thấy mình thanh cao bấy nhiêu.
Hạ Linh và mấy người kia gượng cười, trong lòng lại có cảm giác như mình bị gài vào thế kẹt. Nuốt không trôi nhưng tiếc tiền, đành phải tiếp tục vật lộn với đống bít tết bằng dao nĩa.
Đợi đến khi cả bọn ăn xong, cà phê cũng được mang lên. Hai tách cà phê, bên cạnh còn có đường viên và muỗng nhỏ, nhưng nên uống tách nào trước?
Mẹ Cát vẫn giữ điệu bộ quý phái, vừa làm mẫu vừa nói: bưng tách màu trắng lên, rót vào tách màu đen, rồi gắp một viên đường bỏ vào, dùng muỗng khuấy đều, cuối cùng đưa lên mũi khẽ hít một hơi: "Thơm thật!"
Hạ Linh và mọi người bắt chước làm theo, nhưng vừa nhấp một ngụm thì đã nhăn mặt vì mùi vị khó uống, mấy người đành thêm vài viên đường nữa.
Mẹ Cát nhìn thấy vậy, khóe miệng khẽ cong lên, bọn họ giờ chẳng khác gì bà ta hồi lần đầu uống cà phê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play