Giá đồ Tây có hơi đắt, nhưng ai mà ngày nào cũng ăn nổi thì nhà chắc chắn không tệ. Biết đâu lại quen được người trẻ tuổi tốt. Tuổi chúng ta rồi, chẳng phải chỉ mong bọn nhỏ có chỗ tốt mà nương nhờ hay sao? Các cô nói có đúng không?"
Vừa nói, vẻ kiêu ngạo nơi chân mày khóe mắt của bà ta gần như giống hệt Cát Di Nhiên. Bà ta thỉnh thoảng còn đưa tay vuốt nhẹ lọn tóc xoăn vừa uốn xong, khoe khéo chiếc vòng cổ ngọc trai lấp lánh trên cổ. Chỉ tiếc, lớp phấn dày trên mặt cũng không giấu nổi những nếp thời gian.
Đám phụ nữ đi cùng, có người chỉ mỉm cười nhạt, không lên tiếng. Có người thì cười nịnh hót. Em gái mẹ Cát, Hạ Linh, nói: "Thế thì tốt quá rồi. Chị này, nếu gặp được anh chàng trẻ tuổi nào tốt thì nhớ đến cháu gái chị nhé. Nó mà gả được vào nhà tử tế, chắc em nằm mơ cũng phải cười tỉnh!"
"Chuyện nhỏ!" Mẹ Cát cười sảng khoái: "Chị sẽ để ý giúp. Nhưng em cũng phải tự đi lựa đi. Nhà em chỉ có mỗi đứa con gái, có phải lo cưới vợ cho con trai đâu mà tiết kiệm? Cứ giữ tiền làm gì? Kiếm được rể quý rồi thì về già cũng không lo ai chăm. Quán này mở rồi, sau này đến nhiều vào, đừng tiếc tiền!"
Sắp tới nhà hàng Tây Di Nhiên, từ xa đã nghe tiếng ồn ào ngoài cửa. Mẹ Cát lập tức vênh mặt: "Thấy chưa, náo nhiệt cỡ nào! Ôi chao, nếu ngày nào cũng đông thế này thì Di Nhiên chắc mệt lắm. Con bé nhà chị ấy mà, số khổ trời sinh."
Hạ Linh lập tức hùa theo: "Di Nhiên thông minh từ nhỏ, thông minh hơn cả em họ nó. Chị có phúc thật đấy, có cô con gái giỏi giang như vậy. Vòng ngọc trai trên cổ chị cũng là Di Nhiên tặng phải không? Hiếu thảo ghê!"
Mẹ Cát lại sờ lên chuỗi vòng cổ, mặt mày hớn hở: "Ừ, em đúng là tinh mắt, nó cứ đòi mua, chị ngăn mãi không được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT