Bà cụ vội gật đầu, vui vẻ nói: "Sắp rồi! Không còn mấy năm nữa đâu! Bây giờ bà bảy mươi tám tuổi rồi!"
Nguyễn Nhuyễn móc tay với bà cụ: "Được, mình hứa với nhau nhé!"
Lúc Quý Viễn chờ nước đầy trong thau, quay đầu lại liền thấy hai bà cháu ngồi nhìn nhau cười, nắng chiếu xuống như phủ lên cả hai một lớp ánh sáng dịu dàng. Nhất là nụ cười của Nguyễn Nhuyễn, cả người như tỏa sáng, khiến người ta chẳng thể rời mắt.
Trong sân toàn mùi bột giặt, xung quanh được quét tước sạch sẽ. Tranh thủ trời nắng, Nguyễn Nhuyễn còn giúp bà cụ chải tóc.
Quý Viễn thì ngồi cạnh, lâu lâu lại trêu Nguyễn Nhuyễn một câu, rồi quay sang trò chuyện với bà cụ.
Cái sân vốn chỉ có một mình bà cụ nay đầy ắp tiếng cười.
Tôn Thiệu Nguyên xách bánh trứng mới mua hí hửng bước vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play