Mang tâm trạng thấp thỏm, cuối cùng cũng đến giờ ăn trưa. Khách vào, nghe nói hôm nay không có vịt om bia, không những không thất vọng mà ngược lại còn vui mừng ra mặt.
"Cô chủ nhỏ thông minh thật đấy, chẳng lẽ cô chủ cũng đọc báo sáng nay à? Không đúng, cô toàn nhập hàng từ sớm, chắc chắn không phải đọc báo rồi mới quyết định đổi món."
Vương Kỳ ngẩn người, nhìn sang Lương Lương. Lương Lương cười hỏi khách: "Các anh nói vậy là sao?"
"Anh Lương, anh chưa đọc Nhật báo Liên Thành hôm nay à? Nhà kinh tế học của thành phố mình, thầy Tần có viết một bài đấy. Thầy khen cô chủ biết ứng dụng lý luận kinh tế vào kinh doanh thị trường là rất thông minh. Còn đề xuất luôn, nói là theo hiệu ứng gì đó... ờ đúng rồi, hiệu ứng giảm dần biên lợi nhuận. Cô chủ nên thường xuyên thay món mới để giữ chân lượng khách từ chiến dịch marketing. Bọn em là sinh viên khoa Kinh tế Đại học Liên Thành, nghe xong liền kéo tới xem hôm nay có món mới gì không."
Mấy sinh viên trông rất có khí chất học trò, giọng nói đầy hào hứng.
Lương Lương từng học lớp ban đêm, còn từng đi nghe tiết giảng mở của thầy Tần nên hiểu rõ hiệu ứng giảm dần là gì.
Nhưng không phải khách nào cũng hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT