"Còn chuyện biếu quà kia, tôi không biết gì cả! Tôi chưa từng nhận tiền, cũng chưa từng ám chỉ phải đưa quà. Tôi cũng không hiểu sao hồi đó Lưu Hướng Đông lại hăng hái như vậy, đánh bại bao nhiêu đầu bếp khác để giành vị trí, nhưng sau đó lại sa sút, nấu ăn chẳng còn ra sao. Có lẽ là vì nghĩ mình đã vào biên chế, nên bắt đầu làm việc cẩu thả?"
Nghe ông ta phủi sạch mọi chuyện, vợ Lưu Hướng Đông ngồi phịch xuống đất, khóc càng dữ hơn.
"Đó là tiền đấy! Là tiền cả nhà tôi chắt bóp nhịn ăn nhịn mặc mới có được! Vậy mà ông dám nói không nhận? Triệu Vĩnh Lợi, ông không phải người! Ông nhẫn tâm lắm! Ông phải trả tiền lại cho tôi! Hôm nay tôi không đi đâu hết, ông mà không trả tiền, tôi sẽ ngồi lì ở đây! Con tôi đáng thương, mẹ chồng tôi bệnh tật, cần tiền thuốc men, ông đang đẩy cả nhà tôi đến đường cùng đó!"
Tiếng khóc quá lớn, dù Triệu Vĩnh Lợi nói gì, đám đông cũng không ai đứng về phía ông ta. Nhìn đứa trẻ còn nhỏ xíu, bà cụ tóc bạc, người phụ nữ thì vá chằng vá đụp, mọi người đều bất giác đứng về phía người phụ nữ, ánh mắt trách móc dồn dập hướng về Triệu Vĩnh Lợi.
Nhưng chuyện vẫn chưa đến hồi kết. Bên ngoài đám đông, Hách Vĩnh Hoa mồ hôi đầm đìa, đứng cạnh Chu Viêm Khang không dám thốt một lời.
Chu Viêm Khang khoanh tay sau lưng, đứng im lặng nghe toàn bộ sự việc, sắc mặt nghiêm nghị, liếc nhìn Hách Vĩnh Hoa.
"Đây chính là cái gọi là 'cải cách đã hoàn tất' của nhà hàng quốc doanh số 4 mà ông nói sao? Cục trưởng Hách, ông không thấy ngại khi mời tôi đến xem à? Ông tưởng hôm nay tôi đi kiểm tra Vị Ngon, không có thời gian qua đây, nên tôi sẽ từ chối?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play