"Thật sự bị đuổi hả? Tôi thấy bên ngoài nhà hàng dán bảng tuyển người rồi. Giờ đầu bếp chính cũng chỉ là hợp đồng, khác gì lao động thời vụ. Nhà hàng quốc doanh mà cũng đến nước này thì chẳng lẽ sắp sụp rồi? Ngay cả chén cơm sắt cũng không giữ nổi."
"Thật vậy hả? Nhà hàng quốc doanh sau này không còn biên chế nữa?"
"Nhà hàng số 4 thì đúng rồi, còn nhà hàng số 1 thì chưa rõ, chắc cũng chỉ là chuyện sớm muộn."
Có người bật cười:
"Các cậu nói xem, có phải là tự chuốc họa vào thân không? Dám kéo Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia vào để kiếm khách, cuối cùng bị phạt, bây giờ đến cái chén cơm sắt cũng mất luôn. Không chừng chính vụ này khiến cấp trên nổi giận. Tôi có người thân làm trong chính quyền, họ bảo bên trên tức lắm đấy."
Tối hôm đó, Triệu Vĩnh Lợi đã giải quyết xong chuyện, vừa đi vừa khe khẽ ngân nga, còn thi thoảng múa may mấy điệu nhảy mới học được, bước chân phấn chấn về nhà.
Vừa bước vào con hẻm, trước mắt ông ta tối sầm, chẳng nhìn thấy gì. Cả nửa thân trên bị trùm kín bằng một bao tải, sau đó là nắm đấm và cú đá như mưa rơi tới tấp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play