Tiểu Hồng nhận thư, đáp một tiếng, lập tức quay đi. Lúc trở lại, cô ấy dẫn theo một người nữa, chính là cô chủ nhỏ mà họ từng thấy từ xa.
Thấy cô chủ nhỏ bước đến, nụ cười tươi như hoa, Lão Cẩu vội vàng ngồi thẳng, bỏ chân bắt chéo, nghiêm túc chờ đón. Nguyễn Nhuyễn đứng bên bàn họ, cất giọng:
"Xin chào, tôi là cô chủ của Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia, Nguyễn Nhuyễn. Rất vui được gặp các anh."
Cả bốn người vội vàng đứng dậy bắt tay. Lão Cẩu còn cẩn thận lấy khăn tay lau sạch tay trước khi bắt tay cô.
Nguyễn Nhuyễn cười nói: "Tôi đọc thư rồi. Tôi đồng ý. Sau này nếu các anh muốn ăn dầu ớt đỏ, cứ gửi thư cho tôi. Hiện tại theo kế hoạch từ phía chính quyền, 'Vị Ngon' tạm thời chưa mở rộng ra các thành phố khác, nhưng chuyện tương lai thì khó nói."
Nghe vậy, đám người Phùng Hạo mừng rỡ. Họ không ngờ cô chủ lại dễ nói chuyện đến thế. Lão Cẩu lập tức cảm ơn: "Thật sự cảm ơn cô. Dầu ớt đỏ ngon quá trời, chúng tôi sợ về rồi không tìm được loại nào ngon như vậy. Nhưng cô yên tâm, tiền gửi hàng bọn tôi tự lo, tuyệt đối không để cô phải chịu thiệt!"
"Thiệt với thòi gì chứ. Tôi còn phải cảm ơn các anh hôm qua đã đứng ra giúp đỡ quán nhỏ. Các anh là người ngoài, dám làm chuyện đó chắc phải lấy hết can đảm. Cảm ơn mọi người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT