Nhà em chồng chịu khó đỡ đần, đó là nghĩa tình. Nói thật lòng, bà ấy giờ càng ngày càng quý Nhuyễn Nhuyễn, cô thay đổi rất nhiều, đúng là đã lớn rồi.
"Nhà mình cái gì cũng có, các con còn xách bao nhiêu là đồ, không thấy mệt à?" Bà cụ Tôn nhìn mớ đồ lỉnh kỉnh mà thấy xót ruột.
Nhuyễn Nhuyễn cười toe, khoác tay bà ngoại: "Bà ơi, mẹ cháu gọi là hiếu thảo đấy ạ. Mà mẹ giờ đi làm có tiền, lại chẳng có thời gian tiêu, nên phải tranh thủ mua mua mua. Cũng coi như góp phần phát triển kinh tế thành phố mình còn gì!"
Tôn Ngôn Quân cười bước ra từ thư phòng: "Nhuyễn Nhuyễn đúng là có tầm nhìn!"
Nhuyễn Nhuyễn theo mẹ vào bếp. Ông cụ Tôn đang nếm lại gia vị, thấy cô liền khoát tay đuổi đi:
"Ra ngoài nói chuyện với bà ngoại đi, cả năm rồi chưa đủ hít mùi dầu mỡ à? Mới đến là đã chui vào bếp rồi."
"Hi hi, tại cháu lâu rồi chưa được gặp ông ngoại, nhớ ông quá chừng!" Nhuyễn Nhuyễn lại gần nồi, hít hà: "Thơm quá đi, chỉ ngửi thôi đã thấy đói rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play