Vệ Thành hất tay ông ta ra: "Thì sao? Cô ta giỏi mấy thì cũng là phụ nữ, là loại không có đàn ông bên cạnh là không sống nổi. Bố thử bảo cô ta không lấy chồng xem! Đã là phụ nữ thì sẽ có lúc rung động, con chỉ cần khiến cô ta yêu con, thì thị trưởng Chu cũng chẳng làm gì được!
Hơn nữa, bố chê con không có sự nghiệp đúng không? Con cưới cô ta, cô ta có sự nghiệp, con vẫn có thể chơi bời, chẳng phải đôi bên cùng có lợi? Đừng nói với con là bố không hài lòng với cô con dâu này!"
Vệ Đông Phương nghe xong, giận đến mức toàn thân run bần bật, nhưng vì nơi công cộng nên không tiện nổi giận, đành nghiến răng nói:
"Tao, Vệ Đông Phương, không ngờ lại có đứa con chẳng ra gì như mày! Đúng là mở rộng tầm mắt! Biến ngay! Biến khỏi mắt tao!"
"Đi thì đi! Ở đây toàn mấy ông già lắm lời, con buồn ngủ chết đi được, chẳng muốn ở lại chút nào. Còn không bằng về chơi mạt chược với bà nội con!"
Nói rồi, gã quay người bỏ đi, chẳng buồn để tâm đến cơn giận ngút trời của bố mình.
Vệ Đông Phương thật không ngờ con trai mình lại có ý nghĩ đáng sợ như thế. Chẳng lẽ trong nhà thiếu vắng bóng dáng phụ nữ lại có thể ảnh hưởng đến con cái đến mức này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT