Tô Chí Văn ngồi đối diện với con, hai tay chống lên đầu gối, người hơi nghiêng về phía trước: "Con còn nhỏ xíu mà cũng biết đi mua 'kiến bò lên cây'? Học đòi giỏi quá nhỉ, bố nên khen con cập nhật thông tin nhanh không? Đến trường không lo học hành, chỉ chăm hóng cái gì ngon à?"
"Không phải, là Dương Lỗi nói món đó ngon lắm, bảo mới ra là cậu ấy đã ăn thử rồi. Cậu ấy còn hỏi con ăn chưa, mọi người đều nhìn con, nên con mới nói tối nay sẽ ăn. Ban đầu con định nhờ bà nội dẫn đi mua, nhưng bà nghe không hiểu con nói gì, con mới nghĩ ra cách kia..."
Tô Tiểu Giai bị ánh mắt bố nhìn chằm chằm, giọng càng lúc càng nhỏ.
"Dương Lỗi ăn thì con cũng phải ăn? Vậy cậu ta luyện thư pháp mỗi ngày, cuối tuần đi học cờ vây, bố có cần gửi con đi học theo không?"
"Vì bố là xưởng trưởng... Con không muốn để bố mất mặt!" Tô Tiểu Giai nói xong thì bĩu môi, giận lắm, bố đúng là đồ ngốc, chẳng hiểu gì hết! Là xưởng trưởng thì phải biết mọi thứ, phải oai phong nhất!
Tô Chí Văn nghe vậy, nhìn gương mặt bướng bỉnh của con, khẽ thở dài, rồi đi ra ngoài tự tay vắt khăn mặt cho cậu bé.
Diệp Giai đang hâm lại đồ ăn trong bếp, nghe thấy thế thì ra ngoài thì thầm với chồng: "Được rồi đó, con nít đói lâu không được đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT