Nói đến đây, Trịnh Vĩ bỗng dừng đũa, ngẩng đầu nhìn Nguyễn Nhuyễn, trong mắt ánh lên tia sáng: "Cô chủ ơi, hay là cô mở thêm một Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia ở gần trường chúng tôi đi. Như vậy tôi khỏi phải chạy xa mới được ăn cơm."
Thật ra cũng không xa, thời gian đến đó cũng bằng lúc cô về nhà ông ngoại, ngồi xe buýt mất khoảng nửa tiếng.
Nguyễn Nhuyễn chỉ tay vào đại sảnh đang sửa dang dở: "Thấy chưa, một mình mà phân thân được chắc."
Trịnh Vĩ thất vọng cúi đầu, nhưng nghĩ lại thấy mình vẫn còn may mắn hơn nhiều bạn học khác, ít ra anh ta còn được ăn món lòng cay máu vịt. Tâm trạng vì thế mà lập tức khá hơn. Đúng lúc ấy, anh ta chợt nghĩ ra một ý nhỏ cho bài luận văn của mình. Quả nhiên, mỗi lần tới Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia, anh ta đều có thu hoạch.
Dù hiện tại đúng là bận tối mắt tối mũi, nhưng trong lòng Nguyễn Nhuyễn vẫn nhớ tới những khu ẩm thực gần trường đại học ở đời sau, trong đó có đủ món ăn ngon đa dạng. Liệu cô có thể đầu tư một mô hình như vậy không?
Tuy nhiên đó là chuyện tương lai. Việc trước mắt vẫn là vận hành thật tốt Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia. Sau khi nâng cấp, chắc chắn cô sẽ phải đối mặt với nhiều thách thức hơn.
Kết thúc buổi trưa, mọi người lại ai vào việc nấy. Nguyễn Nhuyễn cầm bản kế hoạch sơn lại tường ngoài ngõ rồi đến văn phòng khu phố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play