"Các anh muốn ăn trước hay tham quan trước?" Nguyễn Nhuyễn gọi Tôn Thiệu Nguyên lại, vì cô còn phải vào bếp nấu ăn, giờ chưa thể tiếp chuyện được.
Quý Viễn lập tức hiểu ý: "Em cứ làm việc của mình đi, ở đây có cậu ấy là đủ rồi."
Tôn Thiệu Nguyên nghe vậy thì vui ra mặt, cảm thấy những lần mình thể hiện trước mặt Quý Viễn trước đây quả thật không uổng công.
Khi Nguyễn Nhuyễn vào bếp, Quý Viễn cũng bảo Tôn Thiệu Nguyên đi lo cho các bàn khác, chưa cần phục vụ bàn họ vội.
Tôn Thiệu Nguyên thấy Quý Viễn chu đáo như vậy thì càng cảm kích, giờ đúng là lúc cao điểm thật: "Trên bàn có trà, cần gì thì gọi tôi nhé!"
Bàn họ ngồi vừa hay có thể quan sát toàn bộ tiệm ăn. Đặng Sảng nhìn thấy Tôn Thiệu Nguyên như có gắn cánh dưới chân, chạy tới lui khắp nơi phục vụ khách rất tận tình. Ai có nhu cầu gì, anh ấy đều phát hiện ngay. Điều quan trọng là, anh ấy lúc nào cũng tươi cười rạng rỡ với tất cả mọi người.
Không mệt sao? Hay chỉ là giả vờ thôi? Cô ta mỗi ngày phải đối mặt với bao nhiêu người, chỉ nghĩ đến đã thấy phiền phát chán rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT