Mặt Khương Diểu Diểu đỏ bừng, đúng là không nên tự rước nhục vào thân.
Mẹ Khương vội vàng kéo tay con gái: "Vâng, bọn nhỏ hiểu lầm chút thôi. Tôi mới đưa con đến xin lỗi đây. Phiền mẹ Nhuyễn Nhuyễn cũng nói giúp vài lời với con bé, ai mà chẳng từng trẻ, tình bạn là điều quý giá lắm!"
Bố mẹ Khương vốn không biết chuyện Khương Diểu Diểu bị đưa vào đồn lại có liên quan đến Nguyễn Nhuyễn. Hồi đó, cô ta về nhà sống chết không chịu nói lý do. Vì chuyện không bị làm lớn, họ đành giận dữ ra lệnh cấm con gái không được ra ngoài đến khi nhập học.
Tôn Hồng Mai tiếp tục cho khách vào, bố mẹ Khương định bước vào trong, bà liền nói ngay: "Giờ đang bận, hai bác đợi sau 9 giờ hãy quay lại, lúc đó có khi Nhuyễn Nhuyễn rảnh hơn."
Chân mẹ Khương đã bước một bước qua cửa, giờ thì vô cùng lúng túng: "Chúng tôi cũng tiện thể ăn sáng luôn mà."
Tôn Hồng Mai ái ngại nói: "Ăn sáng thì phải xếp hàng đằng sau. Mọi người đến rất sớm, ai cũng tự giác xếp hàng. Nhuyễn Nhuyễn làm nhanh lắm, và con bé đặc biệt không thích ai chen ngang đâu."
Bố mẹ Khương nhìn nhau, lại nhìn Khương Diểu Diểu nãy giờ vẫn cúi gằm đầu không nói một lời. Bị bao nhiêu ánh mắt dòm ngó, mặt mũi mất sạch thể diện. Mẹ Khương vội rút chân về, cười gượng: "Con bé này, nôn nóng quá, ở nhà thì nói ngại không dám đến xin lỗi, tới đây lại chạy thẳng vào. Thôi được rồi, mẹ Nhuyễn Nhuyễn cứ làm việc tiếp, chúng tôi ra sau xếp hàng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT