Nhưng khách xếp hàng cứ bảo cô đừng bận tâm, Nguyễn Nhuyễn cũng đành bất lực, phải mua thêm mấy chiếc ghế dài để mọi người ngồi chờ.
Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia lên báo, cả con hẻm đều vui mừng. Mỗi khi người ngoài bàn luận, họ đều có thể chen vào khoe: "Quán đó là hàng xóm tôi đấy." Thế là lại khiến người khác ghen tị. Thêm vào đó, gia đình Nguyễn Nhuyễn vẫn giữ thái độ niềm nở như xưa, chưa từng vì quán làm ăn phát đạt mà xem thường ai. Có hôm bọn trẻ con thèm ăn hoành thánh, đến trễ không còn phần, khách khác cũng thông cảm, sẵn lòng nhường cho các em nhỏ.
Người ta không khỏi tấm tắc: cô chủ nhỏ là người tốt, mà khách đến quán cũng đều là người tốt.
Ở một nơi khác, bố mẹ của Khương Diểu Diểu đang nhờ vả người quen lo công chuyện. Trong lúc trò chuyện, vô tình nghe người kia nhắc đến Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia. Họ lập tức nắm bắt cơ hội nịnh bợ, vội vã tìm hiểu quán đó ở đâu, mới phát hiện thì ra đó chính là người bạn thân của Khương Diểu Diểu trước kia, hai đứa từng chơi với nhau suốt trong nhà. Hai vợ chồng bỗng giật mình: con bé đó giờ đã giỏi giang đến vậy sao?
Khương Thành gọi con gái lại: "Diểu Diểu, bố nhớ trước đây con có bạn thân tên Nguyễn Nhuyễn mà, dạo này sao không thấy chơi cùng nữa?"
Khương Diểu Diểu đang bực vì điểm thi tháng lại thua Nguyễn Nhuyễn, vừa nghe bố nhắc tên cô, liền cau mày theo phản xạ: "Không thích nữa thì không chơi nữa thôi, làm gì có nhiều lý do."
Bố mẹ Khương liếc nhau, mẹ Khương kéo tay con gái ngồi xuống: "Hai đứa cãi nhau à? Mẹ hồi trẻ cũng từng cãi nhau với dì Lệ Quyên của con đấy, nhưng bây giờ vẫn là bạn tốt. Đừng vì chút tự ái không đáng mà đánh mất một người bạn quý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT