Chẳng bao lâu sau, đậu hũ Tứ Xuyên được bưng ra. Quý Viễn nhìn đĩa đậu hũ trước mặt, nhớ lại hôm Nguyễn Nhuyễn đọc thơ hôm trước, bất giác bật cười.
Tôn Thiệu Nguyên vẫn âm thầm quan sát sắc mặt Quý Viễn, bên tay còn chuẩn bị sẵn ly nước nóng, chỉ chờ lúc anh bị cay mà đưa lên, tạo cảm giác "đưa than sưởi ấm trong tuyết".
Nào ngờ, Quý Viễn cứ thong thả ăn từng miếng, dáng vẻ tao nhã, không hề bị cay làm khó.
Tôn Thiệu Nguyên nhịn không được quay qua hỏi Nhuyễn Nhuyễn: "Em có phải làm đậu hũ Tứ Xuyên của anh cay hơn người ta không?"
Nguyễn Nhuyễn đang cắt đậu, nguyên liệu đã gần hết. Cô ngẩng đầu nhìn anh ấy: "Anh Thiệu Nguyên, giờ anh có bận không? Nếu không thì giúp em ra đầu hẻm, tiệm sư phụ Phạm bên trái, lấy giúp hai khuôn đậu hũ non nhé!"
Tôn Thiệu Nguyên nghe xong chỉ thấy mình quá "cần thiết", chỗ nào cũng cần đến anh ấy.
"Được, anh đi ngay!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play