Từ sau khi mở tiệm, tinh thần của mẹ cô càng ngày càng tốt, sắc mặt cũng sáng sủa hơn hẳn.
Tôn Hồng Mai vừa rửa bát vừa đáp: "Có lẽ là do gặp gỡ nhiều người. Chính mẹ cũng thấy mắt mình dạo này tinh hơn hẳn, bàn nào gọi là nhận ra liền. Não cũng linh hoạt hơn, trước phản ứng chậm chạp bao nhiêu thì giờ nhanh nhạy bấy nhiêu. Nếu không tính tuổi tác, mẹ thấy mình cứ như thanh niên ấy!"
Nguyễn Nhuyễn rất thích thấy mẹ mình như bây giờ: "Mẹ ơi, lát nữa đóng cửa xong, chúng ta đi làm tóc nhé!"
"Uốn tóc á? Giống mấy kiểu trên tạp chí hả?" Tôn Hồng Mai lộ vẻ rất hào hứng, trên mặt còn có chút nôn nóng muốn thử.
Nguyễn Nhuyễn vừa thấy thịt bò băm chuyển vàng, liền vội vàng nêm muối và dầu ớt đỏ, lại thêm ít tương đậu, đảo đều cho dậy mùi rồi đổ nước nóng vào, bỏ đậu hũ vào nồi, nêm thêm nước tương nhà làm và bột ngọt.
Đậy nắp nồi lại, cô quay sang nhìn mẹ Nguyễn, cười nói: "Mình cũng phải thời thượng một chút chứ!"
Tôn Hồng Mai giờ rất thích thử cái mới, nghe thế liền hớn hở: "Để mẹ vào dời cái bảng đen nhỏ vào đây!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play