Hai người lại nói rất nhiều, nói càng nhiều, Ảnh Nhi càng cảm thấy kỳ quặc, nàng muốn biết rốt cuộc là sai ở đâu, cho nên vẫn luôn níu lấy Tái Yên nói không ngừng, dường như phải tìm ra manh mối mới thôi.
Đáng tiếc Tái Yên nói chuyện đều cẩn thận và hợp lý, Ảnh Nhi không tìm ra chỗ sai, sợ nàng nghi ngờ, liền nhờ Vãn Linh đến thúc giục, Ảnh Nhi mới miễn cưỡng để nàng đi nghỉ ngơi, cũng dặn dò ngày mai lại đến.
Một đêm nhiều mộng, chợt tỉnh khó ngủ.
Ngày thứ hai nàng không đợi được Tái Yên, mà lại đợi được Địch Ly.
Ảnh Nhi rối tung tóc đẹp ngồi trên giường, vì không ngủ ngon mà đầu óc mơ màng, tay chân rã rời.
Vết thương trên người vẫn nhắc nhở nàng sự hung ác và tàn bạo của Địch Ly, nàng có chút tức giận muốn không để ý đến hắn, nhưng lại nghĩ đến chuyện của Sở Dương, đành phải miễn cưỡng nở một nụ cười với hắn, nhỏ giọng nói: "Gia sao lại đến sớm vậy?"
Địch Ly khoanh tay đứng, im lặng nhìn xuống nàng, hắn đương nhiên sẽ không nói là vì nhớ nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT