Sở Dương thấy vậy, cả người lạnh xuống: "Ta dặn dò như vậy, Ngươi bị điếc sao? Nếu chưa từng hỏi, vì sao hôm đó trở về lại lừa ta?"
Tâm Đoạn quỳ xuống, không biết giải thích thế nào, nàng thật sự đã quên. Lúc trở về, Sở Dương vừa hỏi nàng mới nhớ ra, khi đó Sở Dương lo lắng như vậy, nàng theo bản năng buột miệng nói là chưa từng dùng. Bây giờ bình tĩnh lại, làm sao còn dám nói dối.
Tiểu Dao gõ cửa bước vào, hành lễ với Sở Dương, xem như xoa dịu bầu không khí căng thẳng này.
Sở Dương liếc nhìn nàng, không chút biểu cảm ngồi xuống ghế, lạnh nhạt nói: "Kể lại chi tiết, từ khi Mặc Ngọc đến, tất cả mọi chuyện, từ lớn đến nhỏ."
Ngoài phòng gió nổi lên, mang theo tiếng chuông gió từng hồi, truyền vào trong nhà.
Sở Dương kìm nén hận ý và tức giận, hít sâu để bình tĩnh lại.
Trước đây nàng cũng đã hỏi qua, nhưng gần đây bị Tái Thanh làm cho rối bời, không thể tập trung suy nghĩ, hơn nữa hỏi cũng không đủ cẩn thận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT